“第二个字:裳” 词语大全
-
下裳
xià cháng
下身穿的衣服。古多指裙。 -
丹裳
dān cháng
红色的衣裙。 -
云裳
yún cháng
仙人的衣服。仙人以云为衣﹐故称。 -
倒裳
dǎo/dào cháng
1.把衣服穿倒,形容仓促﹑慌忙。 2.倒提衣裳。 -
公裳
gōng cháng
犹公服。 -
兼裳
jiān cháng
谓穿着厚重衣服。 -
冠裳
guān/guàn cháng
1.指官吏的全套礼服。 2.指穿着官服。 3.指官宦士绅。 4.指官职。 5.指文明﹑礼仪制度。 -
卉裳
huì cháng
絺葛做的衣裳。 -
圭裳
guī cháng
1.官员。 2.借指官爵。 -
垂裳
chuí cháng
见"垂衣裳"。 -
客裳
kè cháng
谓行旅的衣服。 -
帏裳
wéi cháng
车旁的帷幔。 -
帐裳
zhàng cháng
即帷裳。 -
帷裳
wéi cháng
1.古代朝祭的服装。用整幅布制成,不加裁剪。 2.泛指下裳,裙子。 3.车旁的帷幔。 4.犹帷墙。 -
弁裳
biàn cháng
犹冠裳。指官吏。 -
征裳
zhēng cháng
出征将士穿的衣裳。 -
抠裳
kōu cháng
犹抠衣。 -
搴裳
qiān cháng
犹褰裳。提起衣裳。 -
斑裳
bān cháng
犹斑衣。裳,下身的衣服。 -
断裳
duàn cháng
截断裳衣。取其便于行事。典出《汉书.盖宽饶传》:"宽饶初拜为司马﹐未出殿门﹐断其襌衣﹐令短离地﹐冠大冠﹐带长剑﹐躬案行士卒庐室﹐视其饮食居处﹐有疾病者身自抚循问之﹐加致医药﹐遇之甚有恩。" -
朱裳
zhū cháng
古谓红色的下衣。 -
杂裳
zá cháng
古代下士穿的前黑后黄的下衣。 -
湔裳
jiān cháng
旧俗于农历正月元日至月晦,士女酹酒洗衣于水边,以辟灾度厄。 -
熏裳
xūn/xùn cháng
浅绛色的下衣。熏,通"纁"。 -
牵裳
qiān cháng
见"牵裾"。 -
玄裳
xuán cháng
黑色的下衣。 -
甲裳
jiǎ cháng
皮革制的战袍。腰以上谓之甲衣,腰以下谓之甲裳。 -
白裳
bái cháng
白色的下裳。 -
皮裳
pí cháng
用毛皮做衣裳。 -
簪裳
zān cháng
冠簪和章服。古代仕宦者所服﹐因以借指仕宦。 -
素裳
sù cháng
1.白色下衣。古代凶丧之服。亦用于礼服。 2.泛指一般的白衣。 -
繐裳
suì cháng
用细而疏的麻布制成的丧服。 -
纁裳
xūn cháng
浅绛色之裳。 -
红裳
hóng/gōng cháng
1.红色衣裳。 2.借指美女。 -
绣裳
xiù cháng
1.彩色下衣。古代官员的礼服。 2.犹绣衣。指侍御史。 -
缨裳
yīng cháng
官服。借指官职。 -
罗裳
luó cháng
犹罗裙。 -
羽裳
yǔ cháng
1.羽衣。道士所服。 2.即《霓裳羽衣曲》。 -
荷裳
hé/hè cháng
1.用荷叶做衣服,示其人之高洁。语本《楚辞.离骚》:"制芰荷以为衣兮,雧芙蓉以为裳。" 2.指隐逸者之服。 3.借指高人隐士。 -
虹裳
hóng cháng
彩色的下衣。 -
蚁裳
yǐ cháng
玄色下衣。 -
蜺裳
ní cháng
蜺做的下裳。比喻彩云。 -
衣裳
yī cháng
1.古时衣指上衣,裳指下裙。后亦泛指衣服。 2.《易.系辞下》:"黄帝﹑尧﹑舜垂衣裳而天下治,盖取诸乾坤。"后因以借指圣贤的君主。 3.代称达官贵人或儒雅之士。 4.借指中国。 -
衮裳
gǔn cháng
见"衮衣绣裳"。 -
衰裳
shuāi/cuī cháng
居丧所服衣裳。 -
衽裳
rèn cháng
1.亦作"袵裳"。 2.衣裳。 -
衾裳
qīn cháng
指灵筵被裳。 -
袿裳
guī/guà cháng
即袿衣。 -
裂裳
liè/liě cháng
1.撕裂衣裳。 2.见"裂裳裹足"。 -
裳裳
cháng cháng
鲜明美盛的样子。 -
褧裳
jiǒng cháng
即褧衣。 -
襜裳
chān cháng
围裙。
常用成语